Nghe đâu ông Đỗ Mười, ông Lê Khả Phiêu cũng về với đất trên những mảnh ruộng nhiều hơn bình quân ruộng đất đầu người quê họ.
Đất đai nhỏ hẹp, ruộng đồng manh mún, để làm được khu mộ như vậy, phải hợp thửa.
Ruộng đất vẫn là của sở hữu toàn dân, dân chỉ mới được quyền sử dụng có thời hạn. Trên đất ấy, lăng mộ vẫn được xây như đất đai ấy hương hoả của riêng, có can chi thời hạn ngắn dài.
Bỗng nhớ một thời hồng hào lý tưởng bình đẳng của người cộng sản, chết cùng đều nhau mấy thước đất, đều nhau từng nấm mộ nghĩa trang. Mai Dịch đấy, nghĩa trang của lãnh đạo cấp cao, chết, người ta vẫn còn là đồng chí bình đẳng, ai cũng một ô nấm mồ chữ nhật. Dù cái lý tưởng bình đẳng ấy cũng có lúc làm đau xót ở chiều tác động khác.
No comments
Post a Comment